Bỏ qua câu chuyện tôi đã biết đến máy tính và công việc lập trình như thế nào. Vì đó có lẽ là câu chuyện của riêng tôi. Nhưng có một câu chuyện chắc không hẳn chỉ mình tôi gặp phải. Đó là câu chuyện khi chúng ta bắt đầu sự “quyết tâm” làm một việc gì đó.
Tôi nhiều lần thể hiện quyết
tâm tiếp tục sự học lập trình của mình, điên cuồng
lao vào đăng ký các khóa học trực tuyến, subcribe bất
cứ website nào tôi ghé qua đẻ đọc tài liệu, tiện tay
like đến hàng trăm fanpage và follow bất cứ tài khoản
twitter nào tôi nhìn thấy được liên quan đến lĩnh vực
công nghệ. Hòm thư của tôi đầy ắp email đến từ các
trang công nghệ và trang học liệu.
Trong những ngày đầu tiên, tôi
cảm thấy mình thực sự là một con người khác, tràn
đầy hứng khởi và tự tin khi mới viết được những
dòng code HelloWorld đầu tiên, những kiến thức về lập
trình như một liều cafein cực mạnh kích thích tôi cao
độ.
Tôi giữ được tâm thế đó
trong khoảng hai tuần đầu tiên. Có những khoảng thời
gian buổi tối sau khi trở về từ công việc chính, học
và nghiên cứu một cách nghiêm túc và chăm chỉ với hy
vọng một ngày nào đó tôi có thể tự tin rời bở công
việc hiện tại. Ngày nào cũng ngồi trước màn hình máy
tính đến quá nửa đêm, chìm đắm trong thế giới riêng
tôi tự tạo cho mình.